Khi lăng mộ được khai quật năm 1922, biểu tượng hoa sen xanh thiêng liêng của sông Nile đã được tìm thấy rải rác trên khắp cơ thể của Pharaông Tutankhamen. Nhiều nhà sử học nghĩ rằng đây là biểu tượng cho một loại hoa đơn thuần. Tuy nhiên, có nhiều bằng chứng chỉ ra rằng người Ai cập cổ đại dùng loài hoa này để tiến vào trạng thái xuất hồn, kích thích và hoặc trạng thái ảo giác, cũng như được sử dụng rộng rãi như một loại thuốc chữa bệnh. Ngày nay thì hoa sen xanh là một loại thuốc bổ cho sức khỏe, được sử dụng dưới dạng chiết xuất, từ 6-12 giọt hoặc từ 1 muỗng cafe đến 1 muỗng canh, cho vào nước ép trái cây, hoặc đặc biệt hơn là cho vào rượu, uống 1 đến 3 lần mỗi ngày.
THÀNH PHẦN HOẠT CHẤT:
Apomorphine, một chất vận chuyển Dopamine và Nuciferine.
Xác ướp Ai Cập Azru là xác ướp đầu tiên được kiểm nghiệm hóa học và người ta không tìm thấy bất cứ thuốc gây mê hay thuốc giảm đau nào trong cơ thể của bà. Tuy nhiên các nhà khoa học lại tìm thấy Phytosterols, Bioflavonoids, và Phosphodiastrates (hoạt chất của Viagra), và tất cả thành phần này trên có trong loài hoa nói trên. Người ta không tìm thấy dấu hiệu của việc sử dụng thuốc trong nền văn hóa Ai Cập cổ đại, điều này chỉ rõ ra rằng con người thời xưa sử dụng các loại thực vật tự nhiên, điển hình là hoa sen xanh.
Xác ước Ai Cập Azru được tặng cho viện bảo tàng Manchester ở Anh năm 1825. Sống bên bờ sông Nile năm 2700 trước công nguyên, Azru là nữ quý tộc của hoàng gia Thebes, sau này được gọi là Luxor (cố đô của Ai Cập)
Bằng chứng cho thấy rằng người dân Ai Cập thời đấy có đời sống thiên hướng về tình dục, dựa vào cách hình ảnh, các chữ viết, và niềm tin tôn giáo đã được ghi chép lại. Và trong lịch sử, hoa sen xanh là phương pháp truyền thống hiệu nghiệm để giảm đau, tăng cường trí nhớ, tăng tuần hoàn máu, kích thích ham muốn và tạo ra trạng thái hạnh phúc mà không cần sử dụng bất cứ loại thuốc nào. Nymphaea caerulea là loại cây tạo cảm giác hạnh phúc và mê hồn, mọc rải rác ở các bờ sông, hồ. Cây Agapanthus africanus (cũng được gọi là sen xanh, tuy nhiên lại không kì diệu và cũng không chứa chất hướng thần như cây sen xanh nói trên) là một loại cây chịu hạn tốt, chỉ được trồng làm cây cảnh ở Mỹ. Và còn loài thực vật Nelumbo nucifera lại là loại cây nổi tiếng, được tôn kính và linh liêng, ngày nay vẫn còn được sử dụng cho mục đích thiền định ở Tây Tạng.
Là một trong những loại thực vật quan trọng trong nền văn hóa Ai Cập cổ đại, cây sen xanh mọc hoang ở ao hồ, và các vùng trũng bên bờ sông Nile, và cũng được trồng trong các ao hồ tự nhiên và nhân tạo. Loài cây này đặc biệt rất có giá trị trong đời sống bởi vì vẻ đẹp tinh tế, hương thơm tuyệt vời, bởi tính biểu tượng và cũng như khả năng chữa bệnh của nó. Loài thực vật này có hoa màu xanh xanh nhạt, đôi khi có màu tím nhạt, mọc trên thân dài, tròn, cao 4 đến 5 feet tính từ mặt nước. Cây sen xanh chỉ có thể được tìm thấy ở đồng bằng sông Nile, và một ít ở Palestine. Ngày nay, loài cây này gần như không được tìm thấy xung quanh sông Nile và đối mặt với nguy cơ tuyệt chủng. Cây sen xanh có thể được nhân giống bằng cách gieo thân rễ, hoặc rễ xuống nước.
Trong đời sống Ai Cập cổ đại, Nymphaea caerulea được xem như là chìa khóa của đời sống hạnh phúc, sức khỏe và tình dục. Bởi vì tính thần bí, tính biểu tượng, và ý nghĩa nghệ thuật đặc sắc, loài cây này đã được các thầy tu thời Ai Cập cổ đại sử dụng để chữa bệnh và dùng trong các mục đích tâm linh.
Loài cây này cũng đại diện cho nền nghệ thuật Ai Cập cổ đại, ví dụ như, người ta tìm thấy bức họa của Tutankhamen với đầu ông ấy nổi lên từ một cây sen xanh. Cây sen xanh cũng có liên kết với Ra – vị thần mặt trời – người mang đến ánh sáng, và cũng được tìm thấy rải rác khắp người của xác ướp Tutankhamen khi lăng mộ của ông được khai quật năm 1922.
Trong một biến thể về câu chuyện thần thoại của Horus và Seth, loài hoa sen xanh xuất hiện như một biểu tượng của thần thánh, của “con mắt nhìn thấy vạn vật”. Khi Seth – vị thần của nguyên thủy , tìm thấy Horus – vị thần ánh sáng ở một ốc đảo, Seth đã khoét mắt trái của Horus ra và chôn trong cát. Nơi đó sau này mọc lên một cây sen.
CÁCH SỬ DỤNG TRUYỀN THỐNG:
Nymphae Caerulea được pha như trà, hoặc ngâm trong rượu, sau khi uống thì người dùng sẽ hút một điếu thuốc được làm từ các bộ phận của cây sấy khô. Búp và hoa là các phần của cây có chứa hoạt chất hướng thần. Thông tin chi tiết thì rất khó để suy đoán, nhưng tuy nhiên theo một ghi chép, thì cách truyền thống để chiết xuất các hợp chất hướng thần này là nấu 6 búp hoa sen đã đóng cánh sen vào buổi tối (Buổi sáng hoa sẽ mở ra để đón ánh nắng mặt trời và đóng lại khi đêm xuống). Các búp hoa sẽ được vắt trong tấm vải để chắt lọc hết dung dịch màu xanh nâu chứa trong búp. Chiết xuất này sẽ đem lại cho người dùng một cảm giác hạnh phúc và ngây ngất.
Nhiều nhà sử học cho rằng hoa sen xanh hoàn toàn là một loài hoa mang tính biểu tượng, và dù chưa có bằng chứng, khoa học suy đoán rằng các loại thuốc đã từng được dùng với mục đích giải trí trong nền Ai Cập cổ đại. Tuy nhiên, nhiều bằng chứng cho thấy rằng người Ai Cập cổ đại dùng hoa sen xanh để tạo ra trạng thái kích thích, ngây ngất và cả ảo giác, và thậm chí nó được sử dụng rất nhiều trong các loại thức uống kì diệu cho mục đích tâm linh.
Ghi chép cho thấy rằng loài hoa này được sử dụng rộng rãi trong việc phòng ngừa bệnh tật. Ngày nay khi sử dụng dưới dạng chiết xuất, từ 6 đến 12 giọt, hoặc 1 muỗng cafe đến 1 muỗng canh, 1 đến 3 lần mỗi ngày, thì hoa sen xanh là thuốc bổ cho sức khỏe.
Những người phụ nữ trong nền văn hóa Ai Cập cổ đại sử dụng búp và hoa của cây sen xanh để làm các loại trang sức đẹp mắt. Và theo truyền thống, cả người sống lẫn người đã chết đều được đeo các vòng hoa làm từ loài cây này. Vòng hoa được đeo trên người của Pha-ra-ông Ramses II cũng được làm gần như hoàn toàn chỉ bằng loài hoa sen xanh. Hoa sen đặc trưng của Ai cập đã được Dioscorides – người hiểu rất rõ về loài hoa này – nhắc đến rất nhiều. Loài hoa này cũng được nhắc đến trong quyển sách Egyptian Book of the Dead: “Loài hoa sen là loài cây tỏa sáng trên khắp trái đất này” (dòng 30, chương 174)
Bênh cạnh loài Mandrakes (Mandraga officinarium) và hoa Poppy (Papaver spp), hoa sen xanh cũng được miêu tả trong nền nghệ thuật Ai Cập cổ đại, và cũng được sử dụng trong các chữ tượng hình. Điều này làm cho các nhà khoa học và nghiên cứu suy đoán rằng rất có khả năng hoa sen xanh, trái của cây Mandrakes và viên nhộng chứa cây Poppy xuất hiện trong công thức của một loại thức uống đặc trưng dùng cho nghi lễ tâm linh.
Trong lịch sử, hoa sen xanh là phương pháp truyền thống hiệu nghiệm để giảm đau, tăng cường trí nhớ, tăng tuần hoàn máu, kích thích ham muốn tình dùng và tạo ra trạng thái hạnh phúc mà không cần sử dụng bất cứ loại thuốc nào. Từ các ghi chép, các hình ảnh và niềm tin tôn giáo, chúng ta có thể thấy rằng xã hội Ai Cập cổ đại là một xã hội rất thoáng về tình dục. Hoa sen xanh được dùng như một loại thuốc bổ giống như nhân sâm, một chất giảm đau giống arnica, một chất tăng tuần hoàn tốt hơn ginkgo biloba, và một chất tăng ham muốn tình dục mạnh hơn viagra.